Mẹ bảo con: - Thằng u mê ám chướng
Giờ con làm thơ ào ào
Người ta đọc thơ con chẳng hiểu
Thật tội nghiệp biết làm sao!
Mẹ bảo: - Thôi ông tướng đừng bày vẽ
Đừng hếch mũi ra oai
Con giun, con dế cụp đuôi chạy mất
Ông mặt trời gầm gừ bỏ đi
Mẹ bảo: - Thằng ranh về với mẹ
Cái cuốc, cài cày bùn đẫm chân quê
Đừng vỗ ngực: - Tao là thằng trôi sông lạc chợ
Rồi rúc đầu vào ngực mẹ - con yêu.
NGUYỄN NGUY ANH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét