Thứ Sáu, 5 tháng 9, 2014

TÔI ƠI ĐỪNG KHÓC - Thơ: Nguyễn Nguy Anh


Tôi hít vào đêm òa vỡ
Tôi lạ lẫm nhìn thế gian trôi
Tôi câm lặng đầy thương tích
Tôi khát thèm chót lưỡi đầu môi

Tôi van em đừng ghét tôi
Tôi viết câu thơ tội nghiệp
Tôi đi giữa đất trời giả định
Tôi chết âm thầm ai khóc tôi

Tôi trói đời em vụng dại
Tôi ngửa mặt cười trên cỏ chiều nay
Tôi cúi hôn lòng đất lạnh
Tôi hóa thân nửa kiếp làm người

Tôi thấy em đẹp nhất đêm nay
Tôi thương em bỡi duyên nợ
Tôi làm chồng - em làm vợ
Tôi hét toáng lên chốn đông người

Tôi yêu em từ muôn kiếp
Tôi nợ em ngày mai sau
Tôi yêu em từ muôn kiếp
Tôi nợ em ngày mai sau...

NGUYỄN NGUY ANH

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét