Thứ Sáu, 14 tháng 12, 2012

MẸ TÔI


Mẹ gánh thời gian cho con bằng tấm lưng còng
Bằng giọt mồ hôi cho con vóc dáng ngọc ngà
Bằng vết chân chim hằn trên mặt Mẹ
Bằng suối tóc mây trắng theo tháng ngày
Mẹ ơi! Mẹ gánh thời gian quẩn quanh cuộc đời
Ngã nghiêng, sóng gió, nhọc nhằn vì con
Vòng xoay cuộc sống, vị nồng biển mặn
Mênh mông dòng nhựa trắng ấp ủ ước mơ

Mẹ ơi! Mẹ gánh thời gian bằng bao đêm thức trắng
Bằng chiếc nón cời mưa, nắng quanh năm
Bằng khúc ca dao đồng vọng
Bằng cánh diều bé bỏng tuổi thơ
Mẹ gánh thời gian bằng bao lần ngã quỵ
Bằng nụ cười đôn hậu chân quê

Một trưa hè, con thấy quang gánh thời gian của Mẹ
Từng nắm đấm nhè nhẹ vào lưng
Từng bước đi chầm chậm
Mẹ mong con khôn lớn nên người

Rồi – Mẹ lặng lẽ đi xa…

2 nhận xét:

  1. Phụng mở hàng nè!
    Mẹ gánh cả thời gian lên mái tóc
    Gánh nỗi niềm trên ánh mắt bao dung
    ...
    Hi hi...chúc mừng anh Anh!




    Trả lờiXóa