Thứ Tư, 30 tháng 4, 2014
MUỐI TRÊN MÔI
Phượng hồng ép vở trao nhau
Con ve rỉ rả giọt sầu góc sân
Bài thơ ai ghép nên vần
Bỗng dưng muối mặn bâng khuâng khoảng trời
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Ba, 29 tháng 4, 2014
ĐI TÌM ĐỒNG ĐỘI
Theo tiếp dấu chân đi tìm đồng đội
Ngày xưa lên rừng ngan ngát hương say
Ngày nay lên rừng nước mắt cay cay
Tìm hoài, mày ỏ đâu? Sao chưa thấy!
Thứ Hai, 28 tháng 4, 2014
ĐÊM TRẮNG
Đêm khuya nghe tiếng thạch sùng
Mình con phòng vắng nghe chừng xót xa
Mẹ ơi! Con chợt nhớ nhà
Vườn cây, ao cá đậm đà tình quê.
NGUYỄN NGUY ANH
Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014
THƯ GỬI NGƯỜI TÌNH
Mây bay, mây bay về đâu
Cho ta gửi nốt chút sầu chia đôi
Để người xa - biết một người
Còn lưu giữ vẹn khoảng trời nhớ thương
Đêm qua đứng ở giáo đường
Nguyễn cầu Chúa rỏ mộng thường cho nhau
Mây bay, mây bay về đâu
Cho ta gửi nốt chút sầu mây ơi!
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Bảy, 26 tháng 4, 2014
NỖI NHỚ HẠ VỀ
Rủ nhau đi bẻ phượng hồng
Làm con bươm bướm ép lồng vở nhau
Hạ về ran tiếng ve sầu
Bâng khuâng nỗi nhớ úa màu tuổi xanh.
NGUYỄN NGUY ANH
BẾN SÔNG XƯA
Dẫu sao tôi cũng đến rồi
Mà em còn đứng bên trời hoàng hôn
Ru em khúc ca dao buồn
Để tôi tìm lại cội nguồn bến xưa.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Sáu, 25 tháng 4, 2014
TUỔI THƠ
Tuổi thơ hay hờn dỗi
Ghét, thương chuyện đời thường
Có khi làm con sói
Hung hãn, rồi chợt buồn.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Năm, 24 tháng 4, 2014
XIN CẢM ƠN NGƯỜI
Cảm ơn người ru tôi nồng giấc ngủ
Quê nhà mười năm ngóng bóng chim câu
Xin ai đừng bỏ quê hương yêu dấu
Có nghèo hèn cũng một thuở nằm nôi
Thứ Tư, 23 tháng 4, 2014
ĐÊM CHIA TAY
Mai chia tay em có buồn không
Ánh lửa bập bùng đêm không ngủ
Bạn bè quanh đây vẫn thấy thiếu
Một chút gì để nhớ, để thương
Thứ Ba, 22 tháng 4, 2014
PHƯỢNG XƯA
Tờ thư lưu bút nhạt màu
Anh giờ xa xứ biết đâu mà tìm
Sân trường còn đó nỗi niềm
Ô kìa áo trắng bên thềm phượng xưa.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Hai, 21 tháng 4, 2014
VỀ CỐ HƯƠNG
Một chiều ta về
Cỏ úa ven sông
Nhìn con đò nhỏ
Nghe lòng bâng khuâng
Một chiều ta về
Mẹ đợi, em mong
Quê người đất khách
Nỗi buồn tha hương
Chủ Nhật, 20 tháng 4, 2014
MỘT THỜI ÁO TRẮNG
Một thời áo trắng mơ hoa
Còn đây nỗi nhớ xót xa thu vàng
Một thời áo trắng mơ màng
Giật mình sách, vở rộn ràng mùa thi
Một thời áo trắng tình si
Phong thư dấu kín xuân thì ngẩn ngơ
Một thời áo trắng làm thơ
Cũng vì em - Anh ngu ngơ một thời.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Bảy, 19 tháng 4, 2014
MỘT THOÁNG MƠ PHAI
Mưa bay bay
Em về
Nghiêng đáy cốc
Nỗi buồn riêng
Ta biết ngỏ cùng ai!
Ơi! Em yêu
Làm sao ta quên được
Đời
Có chi đâu
Một thoáng mơ phai.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Sáu, 18 tháng 4, 2014
MƯA
Mưa, mưa ướt áo vai gầy
Để thương, để nhớ đong đầy mắt ai!
Mái đình cong cớn rêu phai
Đa tình lữ khách thương hoài ngàn năm.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Năm, 17 tháng 4, 2014
TRĂNG KHUYA
Dọc đường nhớ bạn bến sông
Con đò xao động trải lòng thời gian
Duyên em dạ khúc tiếng đàn
Nỗi buồn vương tóc nửa vầng trăng khuya.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014
THƠ TÌNH ÁO TRẮNG
Thơ tình viết giữa sân trường
Miên man nỗi nhớ bên đường đánh rơi
Áo trắng là áo trắng ơi!
Em mười lăm tuổi một thời mộng mơ
Bướm vàng - đom đóm - câu thơ
Tóc thề hoa nắng đẫm bờ nhớ thương
Thơ tình áo trắng còn vương
Xin làm đá cuội bên đường tìm nhau.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Ba, 15 tháng 4, 2014
HẸN
Không gặp em
Đành phone vài câu tạm biệt
Quả đất tròn
Tôi và em còn gặp
Tôi và em còn chúc mừng nhau.
Thứ Hai, 14 tháng 4, 2014
LẠC CHỢ MÙA XUÂN
Ta về ôm bóng thời gian
Cười ra nước mắt muộn màng tình ơi!
Câu thề lóng ngóng đánh rơi
Mùa xuân lỡ nhịp chợ đời lạc nhau.
NGUYỄN NGUY ANH
Chủ Nhật, 13 tháng 4, 2014
PHỐ HUYỆN
Em về phố huyện giữa đời
Ngựa xe dìu dập tình người cưu mang
Anh giờ đếm bước lang thang
Lối xưa thu thảo mơ màng nhớ quê.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Bảy, 12 tháng 4, 2014
NÀNG BÂNG KHUÂNG NGHE BIỂN MẶN TÂM HỒN
Thân em như loài hoa suối đá
Như cát vàng đếm dấu chân chim
Anh ơi! Đêm trắng bơ vơ quá
Như loài rong biển ngủ trong đêm.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Sáu, 11 tháng 4, 2014
THƠ ĐỜI RÊU XANH
Khum tay hứng giọt mưa đời
Tròn hai con mắt chọn người trăm năm
Đường xưa lối cũ xa xăm
Xuân về bao kỷ niệm đằm nhớ thương
Lời yêu đánh rớt tình trường
Đàn không luyến láy đời thường rêu xanh.
NGUYỄN NGUY ANH
Thứ Ba, 8 tháng 4, 2014
THƠ PHỔ NHẠC: CON SÔNG ĐẦU LÀNG (Nhạc Nguyễn Trung, thơ Nguyễn Nguy Anh)
Thứ Hai, 7 tháng 4, 2014
Thứ Bảy, 5 tháng 4, 2014
Thứ Sáu, 4 tháng 4, 2014
ĐÀ LẠT CHÚT TÌNH GỬI LẠI
Con đường quen, ngõ hoa vàng đây!
Mà em đâu! Ta nào có hay!
Em đã đi xa từ dạo ấy
Sáng, chiều sân trường thiếu dáng em
Hè về con ve khan giọng hát
Nhớ em, phượng hồng rực rỡ hơn.
Thứ Tư, 2 tháng 4, 2014
Thứ Ba, 1 tháng 4, 2014
THƯƠNG LẮM NGÀY CÒN THƠ
Người ru ta những đêm dài không ngủ
Người ru ta bằng trái tim bé bỏng yêu thương
Người ru ta bằng trái tim nhân hậu
Người ru ta bằng hơi ấm bốn mùa.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)